‘Tôi ở quê, 6h30 thức dậy, vệ sinh cá nhân, ăn túc tắc bữa sáng, nhiều khi còn kịp nhâm nhi ly cà phê hòa tan trước khi đi làm’.

Đến giờ, tôi vẫn không hiểu tại sao nhiều người còn nghĩ rằng về quê là khó kiếm tiền, về quê là vất vả? Tôi sinh ra ở Hải Phòng, đi học ở Sài Gòn. Gần 5 năm sinh viên, ra trường, tôi quyết định quay trở về quê để sinh sống, làm việc. Tôi nhận thấy một điều rõ ràng rằng sau khi rời thành phố, cuộc sống của mình nhẹ nhàng, dễ dàng hơn rất nhiều.

Sau một thời gian, tôi nhận ra rằng bản thân chẳng còn vương vấn gì ở đất Sài thành. Có chăng chỉ là nỗi nhớ bạn bè thời sinh viên mà thôi. Còn chuyện ai ở lại thành phố sẽ thành công hơn người về quê thì chưa chắc. Người dân quê tôi giờ đi ôtô, xây nhà lầu đầy đường. Bản thân tôi sinh năm 1987, so sánh với bạn bè cùng lớp đại đại học, nhóm về quê như tôi đang chạy ôtô riêng, còn nhóm ở lại thành phố cũng chạy bốn bánh nhưng hầu như là xe buýt và taxi.

Mỗi lần đi du lịch, qua Hà Nội, nhìn những ngôi nhà chung cư cao tầng sáng đèn mọc san sát, tôi lại tự hỏi họ làm gì trong bốn bức tường kia? Buổi sáng, ghé qua Hà Nội để ăn sáng, nhìn dòng người chen chúc nhau, nhìn những bát phở húp vội, vội từ người bán đến người mua… tôi thấy người ta giống con nhện, đâm đầu kiếm tiền, cũng chỉ để trang trải cuộc sống.

Tôi ở quê, 6h30 thức dậy, vệ sinh cá nhân, ăn túc tắc bữa sáng, nhiều khi còn có thời gian nhâm nhi ly cà phê hòa tan trước khi đi làm. Thế mà tôi vẫn kịp đến công ty trước 7h30. Buổi chiều 17h tan sở, lắm hôm tôi vẫn kịp chở cả nhà đi ra biển hóng gió trước khi về nhà. Chủ nhật, ngày nghỉ nhàn nhã, tôi trưa ăn cơm bên nội, chiều ăn tối bên ngoại. Cuộc sống rất nhẹ nhàng, dễ thở.

Thử hỏi, các bạn cố bám trụ ở thành phố như Hà Nội, Sài Gòn có nằm mơ cũng liệu có được cuộc sống như thế không? Hay 5-6h sáng đã lao ra khỏi nhà, vật lộn giữa dòng xe cộ đông đúc; chiều 17h tan làm nhưng về 19h tối mới về đến nhà? Nhiều người cuối tuần muốn về quê chơi cũng phải chuẩn bị sớm tinh mơ, lúc đi cũng vội vội vàng vàng như sợ bỏ quên gì đó ở thành phố vậy. Cuộc sống như vậy liệu có thể thảnh thơi?

Hiện tại, những vùng quê cũng ngày một phát triển, mọc lên nhiều khu công nghiệp, nhiều nhà máy, xí nghiệp. Cơ hội việc làm cũng vì thế tăng cao. Các ngành nghề cũng đủ loại cho các bạn lựa chọn theo sở thích, năng lực, từ phụ hồ cho đến CEO. Nhưng cái mà các bạn ở quê được nhiều nhất chính là cuộc sống chậm rãi, được sống thực cho bản thân và gia đình, cho con cái, bố mẹ…

Tôi hỏi những cặp vợ chồng ở thành phố, các bạn có bao giờ cãi nhau chỉ vì câu hỏi “gửi bố mẹ già đi đâu?”. Thật lòng, nếu đã quá mệt mỏi với cuộc sống và những áp lực ở thành phố, hãy cho bản thân mình một cơ hội để “bỏ phố về quê”.