Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của blog, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "blog". (Ví dụ: thiệp tân linh mục blog). Tìm kiếm ngay
56 lượt xem

Trót ngoại tình, tôi được vợ tha thứ nhưng 3 năm nay cô ấy không cho nằm chung giường

Tôi đang rơi vào cảnh một lần trót dại ân hận cả đời mọi người ạ. Cũng phải công nhận vợ tôi thù dai nhớ lâu, giờ cô ấy đang trả thù chồng bằng cái cách thâm nhất, khó chịu nhất.

Trước tôi với vợ đã có thời gian 3 năm tìm hiểu, yêu đương rất thắm thiết. Vợ tôi xinh lắm, phải nói là hoa khôi của trường thời đó. Tôi theo đuổi tán tỉnh, đánh bại bao nhiêu đối thủ mới có được cái gật đầu của cô ấy.

Hôm cưới, vợ tôi bảo:

“Từ giờ đã là vợ chồng, anh phạm lỗi gì em vẫn có thể tha thứ được nhưng riêng ngoại tình thì không!”

“Vợ yên tâm không bao giờ xảy ra chuyện đó đâu. Em xinh đẹp, khéo léo thế này anh còn ngoại tình nữa thì chỉ có ngu”.

Tôi phải công nhận là mình yêu vợ, thương con. Đi làm lúc nào cũng phải nhanh nhanh chóng chóng về nhà nhìn thấy vợ con mới an tâm. Mỗi lần công tác xa vài ngày, tí tí tôi lại gọi cho vợ giống như một thói quen vậy. Lâu lâu mà không nghe thấy giọng cô ấy thì bứt rứt, khó chịu vô cùng.

Trong máy tính, điện thoại của tôi ngập tràn ảnh vợ con. Mỗi lần đi đâu tôi đều rất hãnh diện vì mình có vợ đẹp, không ngại làm chân xách đồ, chụp ảnh cho cô ấy cả buổi.

Vợ tôi thì ngoài cái tính thù dai ra không chê điểm nào được. Cô ấy tốt tính, nhiệt tình với anh em bạn bè, hiếu thuận với bố mẹ hai bên, đối nội đối ngoại đâu ra đấy. Cô ấy có ngoại hình lại giỏi tiếng Trung nên tiền kiếm hơn cả lương chồng trong khi việc nhà vẫn lo chu toàn.

Vợ như vậy nhưng đến tôi cũng không hiểu nổi tại sao mình lại có thể rung động trước một người đàn bà khác. Cách đây hơn 3 năm, khi gặp người phụ nữ ấy tôi đã bị thu hút bởi cái kiểu lả lơi của cô ta. Lúc đầu tôi cũng chỉ nhắn tin trêu đùa thôi, không ngờ cả 2 dính nhau như sam. cái gì ăn vụng chả ngon, được một lần thì sau đó quen hơi, tôi bắt đầu lén lút cặp kè.

Cô ấy cũng có gia đình rồi nhưng chúng tôi vẫn tranh thủ thời gian để hẹn hò, gặp gỡ. Chẳng hiểu bằng cái cách nào đó mà tin nhắn tình cảm, mùi mẫm của tôi với bồ ở hết trong máy vợ. Sau khi phát hiện chồng vụng trộm, cô ấy chỉ nói đúng một câu:

“Em quá thất vọng về anh! Ly hôn đi”.

Vợ lẳng lặng dọn đồ sang phòng ngủ với con. Chúng tôi ly thân từ đó. Mặc cho tôi xin lỗi, thề thốt sẽ không bao giờ dám như vậy nữa nhưng cô ấy vẫn lạnh lùng đòi ra toà bằng được.

Khi ấy tôi mới tỉnh ngộ, hối hận vô cùng. Nhân tình chỉ là mối quan hệ phù phiếm, còn vợ con, gia đình mới quan trọng. Tôi cố gắng xin lỗi mong vợ tha thứ. Cuối cùng cô ấy cũng bảo:

“Vì con nên tôi tha cho anh, nhưng từ giờ ly thân mỗi người một phòng”.

Từ đó đến giờ đã 3 năm rồi. Chúng tôi vẫn sống chung nhà, ăn chung mâm như một gia đình chưa hề xáo trộn. Trước mặt con, vợ vẫn vui vẻ nói chuyện với chồng nhưng sau đó thì lạnh như băng, không cho tôi nằm chung giường. Mỗi lần tôi muốn gần gũi thì vợ đẩy ra như ghê sợ lắm.

Cô ấy lạnh lùng suốt 3 năm qua giống như sự trừng phạt đối với tôi vậy. Biết mình có lỗi, tôi vẫn âm thầm sửa chữa sai lầm để mong cô ấy có thể vui vẻ cho chồng một con đường quay về.

 

Bài viết cùng chủ đề: