Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các ấn phẩm của blog, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "blog". (Ví dụ: thiệp tân linh mục blog). Tìm kiếm ngay
8933 lượt xem

Nỗi đau của người cha bị tai biến, bỗng thành gánh nặng của 3 con thơ: “Sau này cha đi không được, con có cõng cha không?”

Trong căn nhà trống, 3 đứa trẻ ngồi sát lại bên anh Thống, bất lực nhìn cha đau đớn trên giường bệnh.

Nỗi đau của cha

“Sau này cha đi không được, con có cõng cha không”, anh Thống gạt nước mắt, quay sang hỏi đứa con trai út rồi nấc nghẹn.

Trận tai biến bất ngờ dường như đã cướp đi mọi thứ của anh Thống, từ một người khỏe mạnh, gồng gánh kinh tế của cả nhà, 2 tháng nay anh chỉ biết nằm một chỗ, mọi sinh hoạt đều phải dựa hết vào vợ cùng 3 đứa con trai.

Nhắc đến hoàn cảnh của anh Đinh Duy Thống (42 tuổi), người dân ở thôn Phú Văn, xã Nghĩa Trung, huyện Tư Nghĩa, Quảng Ngãi không khỏi xót xa. Sau cơn tai biến bất ngờ, dù được gia đình đưa đi bệnh viện để chữa trị nhưng với chứng xuất huyết sọ não đã khiến anh Thống bị liệt toàn bộ bên trái, không thể cử động được.

Đưa đôi tay gạt nước mắt, chị Bùi Thị Ngọc Diệp (38 tuổi) nhìn chồng, đau đớn: “Lúc ảnh ngã xuống, không nói được gì rồi hôn mê suốt 4 ngày liền, chị sợ lắm, sợ ảnh bỏ mấy mẹ con mà đi”.

Theo chị Diệp, sau khi đưa anh Thống đến bệnh viện cấp cứu, các bác sĩ cho biết anh bị tai biến, liệt nửa người bên trái, phải mất 4 ngày sau anh Thống mới tỉnh lại. Nằm điều trị tại BV ở Đà Nẵng được 12 ngày, các bác sĩ cho xuất viện, anh Thống lại tiếp tục hành trình chạy chữa của mình tại BV Y học cổ truyền Quảng Ngãi. Ròng rã 20 ngày, cận Tết lại hết tiền điều trị, gia đình đành xin đưa anh Thống về nhà chăm sóc, hẹn ra Tết tiếp tục quay lại bệnh viện…

Nằm một góc trên chiếc giường bệnh, anh Thống oằn mình tập vật lý trị liệu, những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt khắc khổ của người đàn ông trung niên. Hai tháng qua, anh như người mất hồn, cứ tự dằn vặt, oán trách bản thân mình vì bệnh tật, trở thành gánh nặng cho cả gia đình.

Trước đây, tuy cuộc sống không khá giả nhưng với công việc thợ hồ, hai vợ chồng anh Thống cũng chăm sóc đủ đầy, lo cho người mẹ vợ mù lòa và 3 đứa con trai ăn học.

Lặng nhìn chị Diệp và 3 đứa con khờ dại, anh Thống bật khóc: “Anh buồn nhiều lắm chứ, cứ nằm rồi khóc một mình. Phải chi con mình nó lớn, đây cả 3 đứa còn đi học, nó còn nhỏ quá mà giờ mình lại như vậy. Nhiều lúc buồn tủi, chỉ muốn chết đi cho đỡ làm gánh nặng. Mà anh đi rồi, 3 đứa con biết dựa vào ai…”.

3 đứa trẻ mờ mịt tương lai

Kết hôn gần 20 năm, 3 đứa con trai là tài sản quý giá nhất mà vợ chồng anh Thống có được. Từ lúc anh Thống ngã bệnh, cuộc sống của gia đình anh rơi vào bế tắc khi một mình chị Diệp vừa chăm chồng, nuôi mẹ già và 3 đứa con trai ăn học.

Là anh cả trong nhà, Đinh Duy Thịnh (16 tuổi, học lớp 11) trở nên trầm lặng, suốt ngày nhìn cha ủ dột, nhiều lúc em tính nghỉ học để đi làm thêm phụ giúp gia đình. Trong khi đó, Đinh Duy Đạt (14 tuổi) và Đinh Duy Tính (8 tuổi) chỉ biết ôm chầm lấy cha mà khóc.

“Con muốn cha đi lại được, con thấy cha buồn rồi khóc, con cũng khóc theo. Con thương cha nhiều lắm”, Tính thỏ thẻ.

Ôm lấy đứa con trai bệnh tật, bà Bùi Thị Phương (75 tuổi) nấc nghẹn. Ở cái tuổi gần đất xa trời, đôi mắt lại mù lòa, mấy năm qua, bà Phương sống nhờ vào sự chăm sóc của vợ chồng anh Thống. Giờ nhìn thấy đứa con trai đột ngột đổ bệnh, bà đau đớn chẳng biết tính sao.

“Giá mà bà bị bệnh thay nó, để thằng Thống khỏe mạnh mà đi làm nuôi 3 đứa con”, bà Phương nghẹn lời.

Cố đỡ anh Thống ngồi dậy, chị Diệp cho biết so với những ngày đầu nằm viện, sức khỏe anh Thống đã có tiến triển hơn khi kết hợp tập vật lý trị liệu. Hiện tại, anh Thống vẫn còn liệt nửa người bên trái, ăn uống chưa thể bình thường được.

Điều mà chị Diệp lo lắng nhất là khả năng quay trở lại bệnh viện của anh Thống để tiếp tục chạy chữa còn bỏ ngỏ khi chẳng thể vay mượn được nữa.

“Chị sợ lắm, sợ anh không thể đi lại được. Mà giờ chỗ nào có thể vay mượn, chị đều hỏi cả rồi. Trước kia cả 2 vợ chồng đi làm mới đủ nuôi mẹ, nuôi con ăn học. Giờ anh bị như vậy, có ai dám cho mình mượn nữa đâu. Tội mấy đứa nhỏ, không biết có đủ tiền để tụi nó đi học nữa không…”, nói đoạn, chị Diệp quệt nước mắt.

Trong căn nhà trống, 3 đứa trẻ ngồi sát lại bên anh Thống, bất lực nhìn cha đau đớn trên giường bệnh. Chẳng biết những ngày sắp tới, cuộc sống của gia đình anh Thống sẽ ra sao, 3 đứa con có được tiếp tục đến trường hay không khi mà anh Thống vẫn nằm một chỗ, không đủ khả năng để chữa bệnh…

Trao đổi với chúng tôi, ông Lê Công Dũng – Trưởng thôn Phú Văn, xã Nghĩa Trung, huyện Tư Nghĩa cho biết sau khi anh Thống bị tai biến nằm một chỗ, cuộc sống của gia đình anh gặp rất nhiều khó khăn, gia đình cũng đã làm kiến nghị để xin chế độ trợ cấp xã hội.

Trước hoàn cảnh của gia đình anh Thống, phía địa phương, xóm làng cũng đã đến thăm hỏi, động viên, hỗ trợ để anh Thống có thêm động lực để chữa bệnh. Ông Dũng cũng hi vọng quý mạnh thường quân có thể quan tâm, giúp đỡ để gia đình vượt qua nghịch cảnh, 3 đứa trẻ không phải nghỉ học.

Danh mục: Cha

Bài viết cùng chủ đề: