Theo bạn Nguyễn Thùy Trang, sống ở quê hay ở đâu cũng phải đối mặt với cuộc sống mưu sinh. Và nếu từ phố về quê chúng ta cần có nghề để sinh kế.
Đủ thứ phải lo khi về quê
Nhiều người sinh ra và lớn lên ở quê khẳng định: “Cuộc sống mưu sinh ở quê không đơn giản như các bạn nghĩ đâu”. Không phải cứ về quê nuôi cá, trồng rau là mơ ước, là cuộc sống an nhàn không bon chen. Người quê rất vất vả, cơ cực, không phải cứ trồng cây rau xuống đất là có rau ăn, bán kiếm tiền; không phải cứ mua gà về nuôi là gà tự lớn. Thực tế, có đủ thứ khác như dịch bệnh, mất mùa, mất giá bủa vây.
Nếu đã có một số tiền lớn và về quê làm nông chỉ để cho vui, không phải lo cơm, áo, gạo, tiền, cuộc sống tự cung tự cấp thì là an nhàn, hưởng thụ. Nhưng nếu về quê lập nghiệp, mưu sinh bằng nghề nông thì đó không phải cuộc sống màu hồng như nhiều người lầm tưởng.
Mùa nào trồng cây gì, kinh nghiệm, kỹ thuật canh tác, tối ưu hóa diên tích và năng suất nuôi trồng, tỷ lệ bón phân, tưới nước, dinh dưỡng cho vật nuôi, sâu bệnh, dịch hạch hay thậm trí làm hạn hán, mất mùa… Có cả trăm thứ việc phải lo nghĩ mỗi ngày, chân tay lấm lem bùn đất, quanh năm ít có ngày nghỉ ngơi. Đây là việc quan trọng mà mỗi người cần phải suy nghĩ kỹ trước khi lựa chọn lối sống ở quê.
Về quê cần có nghề
Nguời ở miền quê, nông thôn, miền núi lên thành thị hay bất cứ đâu sẽ dễ sống, thích nghi hơn người vốn sinh ra, lớn lên ở thành phố. Bởi vì ở quê, từ nhỏ đã tiếp xúc nhiều với tất cả các tầng lớp, trải qua khó khăn gian khổ, họ sống vì mọi người, vì cộng đồng. Ngược lại, người thành phố đôi khi chỉ tiếp xúc với khung cảnh bình dị, xanh mát ở miền quê trên màn hình ti-vi mà lại lầm tưởng thực tế cũng màu hồng như vậy.
Về đâu cũng được, miễn làm được điều mình thích.
Có người vì đam mê, vì sở thích cá nhân, có người vì còn cha mẹ già ở quê cần chăm sóc, cũng có người muốn rời xa không khí ô nhiễm nơi phố thị… Dù là bất cứ lý do gì, miễn là họ biết được khả năng của mình để vận dụng nó làm điều có ích cho xã hội”.
Bỏ phố về quê không phải là sự lựa chọn ngắn hạn hay theo sở thích tạm thời. Đó phải là lòng can đảm của mỗi người, là ý chí lập thân, phải có nghề, có việc, có sinh kế bền vững ở quê.