Công Cha

Tác giả: Hồng Dương

Chuỗi thời gian đã thấm thoát trôi qua,

Ngày với tháng giao hòa miền xưa cũ

Cuộc đời lắm nổi đau thương chưa đủ

Buốt vai gầy sương phủ một màu rêu

 

Bóng hoàng hôn thảng thốt tiếng chim kêu

Bôn ba mãi lửa khiêu niềm nhung nhớ,

Chân trời tím thắp lòng con tan vỡ

Nhớ về cha loang lỡ vách tim bầm

 

Dòng đời trôi cha mãi miết âm thầm

Một chiếc bóng lũi lầm chân lặng bước

Nghiêng nghiêng nắng gió qua làn mây nước

Ngẫm nghỉ tình những ước vọng cha trông

 

Cánh cò bay cõng nắng đã qua sông

Chở nước mắt cay nồng cha nhỏ xuống

Mồ hôi mặn rớt rơi trên đồng ruộng

Giọt nước giọt từ luống cấy tâm hồn

 

Những câu ca cha hát buổi sớm hôm

Mầm sinh trưởng gửi chôn nơi đất mẹ

Đã nãy nở và vươn lên mạnh mẽ

Hạnh phúc là sức trẻ biến thành hoa.

 

Đồng lúa xanh cò thẳng cánh bay xa

Mùa hoa nở hương hòa men say ngất

Cánh diều lượn gửi hồn vào lòng đất

Nhớ tình cha hương mật ngấm đời con…

Cha tôi

Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Đời cha khó nhọc gian truân lắm

Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi

Những đêm đông lờ lững mây trôi

Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh

Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh

Dáng lom khom gánh bó củi tròn

Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn

Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn

Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn

Chén canh rau cha nuôi nấng đời con

Xin lỗi cha con chữ hiếu chưa tròn

Chút tài mọn con chưa làm nên sự

Cha đã già, con vẫn đứa con hư

Đã bao lần con hứa mình sẽ đổi

Chưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗi

Cha vẫn là người dẫn lối đời con

Con còn nhớ thuở bé lon ton

Đến bây giờ con sức dài vai rộng

Cha khổ cực, ân cần, lo toan, vất vả

Con tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.