Ở Lập Thạch, Vĩnh Phúc, từ lâu có làng đã có tục ăn đất. Nghe lạ mà cho đến ngày nay vẫn tồn tại trong đời sống hằng ngày.
Bà Khổng Thị Biện (83 tuổi, Thị trấn Lập Thạch) vẫn còn giữ được bí quyết chế biến loại quà vặt đặc biệt này. Nếu có khách đặt, bà Biện sẽ chế biến và bán với giá 100.000 đồng/kg.
Loại đất mà người dân vùng này dùng được gọi là ngói, không phải đất bình thường mà là đất đào trên núi sau nhà. Muốn lấy được đất phải đào 2-3m, thấy đất thì dùng búa đập để tách ra thành khối.
Ngói sau khi khai thác về phải gọt những phần đất tạp và sạn, sau đó phơi nắng thật khô, ráo nước.
Ngói được hun khói cùng lá sim, người làm phải cẩn thận để lửa không to quá trong quá trình hun khói.
Khi đất ngả vàng và thơm mùi lá sim là được. Khi ăn vào cảm giác như đang ăn lương khô.
Ngói có thể ăn sống được nhưng cần phải có lá sim thì món ngói mới có mùi thơm đặc trưng.
Đất ăn được là loại có cao lanh màu xanh hoặc màu trắng. Loại màu xanh ngon hơn nhưng cứng hơn.
Trước đây những hố sâu thế này được đào để lấy đất, nhưng tiềm ẩn nguy hiểm nên đến nay không còn được đào nhiều, nếu đào cũng chỉ 1-2m.
Mặc dù, hiện nay người dân vẫn ăn đất như thức quà vặt nhưng số người chế biến được không còn nhiều chỉ còn một số cụ cao niên.