Chuyện làng Việt: "Đong đầy kỷ niệm tuổi thơ đi câu lươn"
Làng tôi ngày xưa hầu như nhà ai cũng có một cái ao. Ao ở mọi vị trí. Có ao đào ở trước nhà, có ao phía sau, ao bên trái hoặc
Làng tôi ngày xưa hầu như nhà ai cũng có một cái ao. Ao ở mọi vị trí. Có ao đào ở trước nhà, có ao phía sau, ao bên trái hoặc
Mùa sim đang chín rộ, không ít người lại nhớ đến những ngày trèo đồi hái những quả sim chín tím mọng, hít thở hương vị đồi
Những cơn mưa cuối mùa gợi tôi nhớ về những ngày cùng đám bạn lang thang nhặt nấm trên những ụ rơm quanh nhà, nhớ về bát canh
Ngoài những món ăn vặt thì tuổi thơ của nhiều người chắc hẳn sẽ không bao giờ quên những món ăn đạm bạc gắn liền với cơm
Nhớ về tuổi thơ là nhớ về những ký ức ngọt hơn kẹo bột mật. Nơi ấy có ngôi làng bé xinh, xanh mát. Ở đó mỗi độ mùa vào Rằm là
Cuối những năm 1980, cả xóm tôi chỉ có mỗi nhà ông Mạnh, làm ở phòng vật tư nhà máy nơi bố mẹ tôi công tác là có tivi. Cả xóm
Tuổi thơ bạn đã từng được thử qua món nước cơm “huyền thoại” này chưa? Ở cái thời mà mọi loại đồ ăn thức uống thơm ngon nhất
Tỉnh giấc để tiếp tục với cái nhộn nhịp xô bồ của cuộc sống. Điều đọng lại trong tâm trí của chúng ta vẫn là những nỗi nhớ.
Nếu cái tên làng là thứ tạo nên dáng hình riêng biệt lưu dấu ấn trong tâm khảm của mỗi người dân làng thì giếng làng được xem
Những ngày tháng mười, ngồi trong văn phòng nhìn xuống phố xá, tôi lại nhớ đến Hận – người bạn thời thơ ấu ở quê. Nhà
Ngày trước ở quê tôi thời gian chẳng tính theo theo bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông mà được đo bằng những mùa thu hoạch nối tiếp
Một đêm mùa đông tại Paris, nơi tôi đang sống, khi nhiệt độ xuống thấp, lảng bảng sương giăng, tâm tư của người xa xứ bất