Khi đặt tay lên bàn phím viết những dòng này, tôi không biết mình sẽ nhận bao nhiêu gạch đá từ những người “vừa h.út th.u.ố.c, vừa làm bố” nhưng tôi vẫn quyết định sẽ làm, vì những gì tôi đã tận mắt chứng kiến ngày hôm qua.
Một đứa trẻ chưa đầy 3 tháng tuổi đã phải nhập viện, được bác sĩ chuẩn đoán nh.i.ễ.m tr.ù.n.g đường hô hấp. Người bác sĩ sau khi khám cho bé xong chỉ hỏi một câu:
– Anh có h.út th.u.ố.c l.á không?
Hai vợ chồng chị tôi cứng đờ người. Anh chớp mắt, trả lời với giọng nhẹ nhàng:
– Có ạ, nhưng em không bao giờ h.út trước mặt con.
– Cũng như nhau cả thôi!
– Đừng cho rằng không h.út th.u.ố.c trước mặt vợ con là ổn. Khói th.u.ố.c khi bạn hít vào sẽ ở trong phổi và dần dần phả ra không khí sau đó, khi bạn đang ở cạnh con, đang nô đùa cùng con, thậm chí có thể đang áp mặt gần mặt bé.
– Bạn út qua đầu lọc nghĩa là giảm lượng tạp chất bạn hít vào cơ thể còn lượng chất đ.ộ.c con và vợ bạn hít vào vẫn y nguyên.
– H.út thụ động còn nguy hiểm gấp 10 lần so với những người hút trực tiếp.
– Tại sao bạn làm rồi lại để vợ con phải hứng chịu? Rồi ước gì người nằm đó, tay cắm truyền la liệt là bố mẹ chứ không phải con…
Thiết nghĩ chị em chúng ta cũng có thể làm điều gì đó. Chúng ta thử không yêu những người đàn ông h.ú.t th.u.ố.c, chúng ta lên tiếng chứ không im lặng. Chúng ta cần bảo vệ bản thân và những đứa trẻ của chúng ta.
Còn các anh, thực sự nếu thấy th.u.ố.c l.á quan trọng vậy, hãy cưới nó chứ đừng cưới vợ, hãy sinh th.u.ố.c l.á chứ đừng sinh con.
ĐÃ CÓ CON THÌ KHÔNG T.H.U.Ố.C L.Á, ĐÃ T.H.U.Ố.C L.Á THÌ ĐỪNG CÓ CON!!!
Đọc kĩ nhé mấy anh!