Gần 60 tuổi đầu giờ tôi mới thấy hối hận vì đã dại dột và sống không công bằng với 2 con.
Khi con trai lên 10 tuổi, ông nhà tôi qua đời vì bệnh tật. Từ đó tôi cứ ở vậy nuôi 2 con khôn lớn. Được cái, con gái tôi khi ấy 14 tuổi rất tháo vát, đảm đang. Đi học về con lại phụ giúp mẹ trông em trai và cơm nước. Tôi bán hàng cả ngày ngoài chợ nhưng rất yên tâm. Tối đến con gái lại nấu cơm nước cho cả nhà.
Có lẽ vì biết con gái vất vả từ nhỏ nên tôi lúc nào cũng thương con. Khi con lớn lên và lập gia đình với người làng bên, ngày nào đi làm qua con cũng tạt về thăm mẹ. Con bảo cái gì là tôi nghe theo tất. Còn với con trai dường như tôi không hợp nó. Hai mẹ con lúc nào cũng khắc khẩu nhau.
Nếu như con gái tôi xông xáo, năng động bao nhiêu thì con trai tôi lại ngược lại dè dặt, hiền lành bấy nhiêu. Ngay cả khi con trai lấy vợ vào cũng không thay đổi, chỉ ăn với đi làm. Mọi việc trong nhà đều do con dâu tôi quán xuyến hết. Thậm chí, sau khi vợ chồng con trai sinh 2 con xong, con dâu tôi cũng tự quyết định triệt sản để không bị vỡ kế hoạch mà chồng nó không dám ý kiến gì.
Ở với con trai, con dâu mà tôi không vừa mắt chút nào nên thường xuyên thấy khó chịu. Con dâu cũng nhận ra điều ấy nên vợ chồng nó xin ra ngoài thuê trọ sống. Tôi cũng chẳng xót mà đồng ý ngay. Mẹ chồng con dâu tôi ngày càng xa cách, không thân thiện, vồ vập. Khi có việc con trai, con dâu mới về nhà. Tôi chỉ tíu tít và hợp với con gái con rể thôi.
Những năm trước, tôi chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện cho con đất cát, tiền bạc vì muốn các con phải tự thân vận động. Nhưng 1-2 năm gần đây, thấy bản thân mình đã già, lại nhiều bệnh tật trong người nên các anh em cứ khuyên nên tính đến chuyện chia đất cát cho 2 con phòng anh em chúng bất hòa sau này. Thấy phải nên tôi cũng thực hiện theo.
Tôi dự tính sẽ cho con trai căn nhà và mảnh đất của tổ tiên để lại mà tôi đang ở. Nhà cửa tôi cũng đã xây 3 tầng khá vững chắc dù đã cũ và xuống cấp. Như thế là phần của con trai đã ổn thỏa.
Riêng phần của con gái, tôi có mảnh đất mặt đường hơn 200m2. Đây là mảnh đất tôi tiết kiệm tiền đi chợ mua được từ nhiều năm trước. Nay con gái bảo bán mảnh đó đi cho con tiền là ăm rồi sang bên nhà con gái ở. Tôi nghe bùi tai nên bán đi được 8 tỷ nên cho hết con gái số tiền này.
Dù gì tôi cũng thương con gái vất vả. Hơn nữa với tôi, con dâu dù tốt mấy cũng chẳng thể bằng con gái vì dù sao cũng là máu mủ, dòng giống nhà mình. Mai này ốm đau, tôi chỉ xác định con gái nó chăm sóc chứ mơ gì đến con trai, con dâu.
Khi tôi phân chia tài sản như thế, dù con trai nhận phần kém hơn cả nửa giá trị thật nhưng vợ chồng nó cũng không bì tị. Thậm chí con dâu còn bảo:
“Đất cát và tiền của mẹ, mẹ muốn cho con nào hơn hay cho ai cũng được. Không phải của chúng con nên chúng con không có bất cứ ý kiến nào cả”.
Sau đó, tôi sang con gái con rể ở. Căn nhà cũ, tôi gọi con dâu con trai về sống. Tuy nhiên từ lúc sang bên con gái ở, tôi không thấy thoải mái chút nào. Có trong tay số tiền 8 tỷ mẹ cho rồi, con gái còn luôn tỏ vẻ khó chịu. Nhất là con rể không niềm nở với mẹ vợ. Hễ tôi chăm cháu trái ý còn bị vợ chồng nó mắng sa sả vào mặt.
Ở bên đó được 8 tháng, thấy ngột ngạt quá nên tôi đành phải về lại nhà cũ ở chung với vợ chồng con dâu, con trai. Được cái, các con tuy kiếm được tiền ít hơn nhưng lại đối xử với mẹ rất tử tế. Sáng nào trước khi đi làm, con dâu cũng mua đồ ăn thức uống cho mẹ ăn sáng rồi nấu sẵn đồ ăn trưa để đó cho ăn.
Sống chung với con dâu, tôi mới hiểu bản chất của con ít nói thôi nhưng con rất tốt. Chẳng bao giờ phân biệt mẹ chồng hay nhà chồng cả. Tôi ốm đau con dâu cũng đưa đi viện khám và lấy thuốc thang cho uống. Nhưng con dâu càng đối tốt thì tôi càng ngượng ngùng và ân hận. Cứ đến bữa ăn, tôi tự ý tứ khi ăn uống, ăn cơm không dám gắp tự nhiên thì con đâu lại gắp cho đầy bát thịt cá rồi giục:
“Mẹ có tuổi rồi, phải cố ăn nhiều cho khỏe, ở với con cháu còn phải ý tứ miếng ăn nữa làm gì. Bà thích ăn gì thì cứ gắp mà ăn, hết mai con lại mua”.
Nghe con dâu nói mà tôi hối hận quá. Giá như đừng nghe con bán nhà đi và cho con hết thì giờ đã có chút tiền cho các con đỡ khổ rồi không? Chưa kể, giờ tôi mới biết lý do con dâu triệt sản là vì sợ vỡ kế hoạch không có tiền nuôi con. Con cũng bảo triệt sản nghe ghê gớm thế thôi chứ không ảnh hưởng gì tới sức khỏe suốt 2 năm nay. Có đúng là triệt sản nữ không ảnh hưởng gì không cả nhà?