Trẻ con ngây thơ, bà nói mấy câu hiểu lầm là dễ làm con nghĩ mẹ thế này, thế nọ, tội nghiệp mẹ lắm.
Ở với mẹ đẻ nhiều khi còn gây nhau thì làm sao ở với mẹ chồng tránh được lúc giận hờn. Khổ hơn là nhờ bà nội trông cháu, bà nội cứ rủ rỉ với cháu 4 câu gây bất hòa. Làm con nghĩ sai về mẹ, giận mẹ, ghét mẹ, thế mới khổ tâm. Cho nên, nếu mẹ biết được nội có hay nói mấy câu không tốt với trẻ con thì thôi tính đường ra riêng. Chứ cứ cố ở cùng trước sau gì cũng khó nhìn mặt nhau.
Con thương bà hơn hay mẹ hơn
Rồi con người ta sinh ra, tự nhiên hỏi thương bà hơn hay mẹ hơn. Chắc chắn, khi bé trả lời là con thương mẹ hơn, bà sẽ giận. Nhưng nếu bé nói con thương bà hơn, bà có nghĩ cho cảm giác của mẹ không? Chưa kể đây là câu hỏi làm khó trẻ, một số đứa trẻ nhạy cảm có thể tự trách khi trả lời không đúng ý người lớn. Thôi thì, một người bà hay tị nạnh sẽ không tốt cho sự phát triển của bé, mẹ ra riêng cho dễ.
Trẻ con toàn thế có sao đâu
Việc nuôi dạy trẻ nhỏ rất dễ sinh ra mâu thuẫn mẹ chồng, nàng dâu do khoảng cách thế hệ. Mẹ chồng thì đôi khi dựa vào quyền uy của bà nên hay bắt mẹ phải nghe theo. Con dâu đứng ở thế khó, lỡ nói ra thì mẹ chồng lại giận, mà không nói thì không dạy được con.
Mệt nhất là mỗi lần mẹ la con, dạy dỗ con, bà lại dùng câu nói “trẻ con toàn thế” để bênh cháu. Không chỉ làm cháu hư mà còn khiến tình cảm mẹ con dễ rạn nứt. Vì đứa trẻ còn nhỏ chưa hiểu chuyện, sẽ nghĩ bà thương nên bênh vực mình, mẹ thì chỉ có la mắng mình.
Để tránh những bất hòa, lời qua tiếng lại trong gia đình, nên chọn cách ra ở riêng và tự dạy con theo cách mình muốn. Chứ cứ ở chung rất khó dạy con, chưa kể trẻ còn bị loạn vì mỗi người lớn dạy một kiểu.
Bố mẹ có em trai, con lỳ là không thương con nữa
Cái câu hù trẻ con “bố mẹ có em rồi, không thương con nữa” là cực kỳ vô duyên. Người lớn thì hù chơi cho vui, thấy trẻ con lo lắng thì cười trên nỗi đau của người ta. Nhưng đứa trẻ thì sẽ tin thật, giữ lời nói đó trong lòng và âm thầm tổn thương.
Có thể khi em bé chào đời, con sẽ phát sinh những hành động tổn hại đến em do ganh tị và sợ mẹ không thương mình nữa. Bà nội cứ gây bất hòa bằng những câu nói kỳ cục thế này thì dứt khoát ra riêng. Mất lòng trước được lòng sau, cứ cố ở chung, mẹ và bà cãi nhau, cháu bị ảnh hưởng tinh thần sẽ không tốt chút nào.
Hôm trước trên mạng có mấy câu chuyện than trời vì con dâu hở ra đòi ở riêng, ai cũng thương mẹ chồng. Tuy nhiên, nói đi phải nói lại, con cái thành gia lập thất, có gia đình riêng, ở với ông bà được thì là phước báu. Nhưng đó là ở cùng nhau vui vẻ, thuận hòa, hạnh phúc.
Chứ em thấy nhiều gia đình ở chung ông bà suốt ngày lời qua tiếng lại, con cháu mang tiếng hỗn hào, còn ông bà khổ tâm, than thở. Môi trường như vậy không hề tốt cho sự phát triển của những đứa trẻ. Em nghĩ việc con dâu vì mấy câu nói của bà với cháu gây bất hòa tình mẹ con quyết định ra ở riêng cũng có lý.
Một là vì dạy dỗ con cái được tốt hơn, hai là tránh những phát sinh, mâu thuẫn ngày càng nghiêm trọng hơn đến nỗi không cứu vãn được. Thôi thì ông bà có thương con thương cháu, hoặc là cùng ngồi xuống nói chuyện để thống nhất cách dạy cháu, hai là cứ để con cháu sống riêng. Khi nào nhớ thương thì gọi về hoặc đến thăm cũng được ạ.