Những lời nói của bố mẹ đôi khi vô tình tạo áp lực lên tâm lý của trẻ.
Giáo dục con cái không phải là chuyện đơn giản, trong cuộc sống, một số phụ huynh vì áp lực mà trở nên suy sụp, họ chuyển từ tính cách ôn hòa thành hay cằn nhằn, cáu kính, thường vô tình nói những điều dễ tạo áp lực đến tâm trí của trẻ.
Đa số chúng ta nghĩ đơn giản là trẻ con sẽ nhanh chóng quên đi những lời nói, còn hiện tại, trẻ sẽ biết sợ, nín khóc, biết chịu ăn và ngoan ngoãn… Vậy nên bố mẹ vẫn thường xuyên nói những điều này với con cái.
Vô hình chung, những câu nói của người lớn âm thầm lắng sâu vào tâm hồn ngây thơ của các bé và tích tụ thành những nỗi ám ảnh trong ký ức tuổi thơ, thậm chí đeo đẳng suốt cuộc đời.
Các chuyên gia tâm lý khuyên rằng, dù trong hoàn cảnh nào bố mẹ cũng nên chú ý đến vấn đề giao tiếp giữa bản thân và con cái, hạn chế nói những lời “trêu đùa” mang tính chất căng thẳng đến tinh thần trẻ, bởi đây được xem là mấu chốt để gắn kết mối QH giữa bố mẹ và con cái.
“Con đúng là ngốc mà, có điều đơn giản như vậy cũng không làm được”
Bên cạnh việc việc đánh đập, mắng mỏ Ngôn ngữ là cầu nối giao tiếp giữa con người với nhau, nhưng nếu dùng sai cách nó cũng không khác gì bạo lực bằng đòn roi.
Khi bố mẹ thường xuyên nói câu cửa miệng “Con đúng là ngốc mà, có điều đơn giản như vậy cũng không làm được”, sẽ ảnh hưởng đến lối tư duy và phát triển của trẻ.
Trẻ con có trí nhớ rất tốt, trẻ sẽ mặc định bản thân thật ngốc nghếch và không đủ tự tin thể hiện sở trường trước mặt bố mẹ, lâu dần sẽ mất tự tin khi đứng trước khó khăn, thử thách mới và cảm thấy bản thân mình chẳng làm được gì.
“Nếu con tái phạm chuyện này lần nữa, mẹ sẽ đuổi con ra khỏi đây”
Một số phụ huynh thường dùng những lời mang tính đe dọa với hy vọng kiểm soát được con mình mà không hiểu rằng điều đó sẽ khiến con khó chịu, sợ hãi và mất đi cảm giác an toàn khi ở với gia đình.
Trong cuộc sống, cũng có không ít bà mẹ dùng chiêu này để đe dọa con “Nếu con tái phạm chuyện này lần nữa, mẹ sẽ đuổi con ra khỏi đây”. Điều này không chỉ làm rạn nứt mối QH bố mẹ và con cái, mà còn làm thay đổi tính cách của đứa trẻ.
Ngoài ra, hầu hết những lời đe dọa này đều chỉ được thốt ra trong lúc giận mà không bao giờ có thể xảy ra trên thực tế.
Một khi những lời như vậy được nói quá nhiều, trẻ sẽ không còn coi trọng lời nói của bố mẹ nữa. Điều đó khiến bố mẹ mất uy tín trong mắt trẻ.
Thậm chí, trong một lúc cơn chống đối nổi lên, trẻ sẽ nhớ lại lời đe dọa của bố mẹ và liều lĩnh thực thi như một cách để chứng tỏ bản thân.
Những câu nói vô tình kiểu này có thể đứa trẻ rất bối rối, và nghi ngờ rằng mẹ Không phải là bạn không còn yêu bản thân mình nữa.
Do đó, khi trẻ mắc lỗi, thay vì vội vàng nóng giận và trách mắng, bố mẹ nên giúp đỡ, hướng dẫn trẻ sửa chữa kịp thời.
“Các bạn trong lớp con đều biết đánh đàn, chơi thể thao giỏi, vậy sao con không làm được như bạn”
Nhiều phụ huynh có thói quen thích so sánh con mình với con nhà người ta. Khi trẻ làm sai điều gì đó sẽ nghe thấy câu quen thuộc “Các bạn trong lớp con đều biết đánh đàn, chơi thể thao giỏi, vậy sao con không làm được như bạn”
Thực tế, nếu bố mẹ thường xuyên chối bỏ nỗ lực của con mình, trẻ sẽ dễ có tâm lý nổi loạn. Đồng thời, khi trẻ luôn bị so sánh mình với những đứa trẻ khác, trẻ sẽ dần mất đi tính cách của mình và cảm thấy bản thân kém cỏi.
Mỗi đứa trẻ đều có điểm mạnh riêng, bố mẹ không nên so sánh điểm yếu của trẻ với điểm mạnh của người khác. Bên cạnh đó hãy giúp con phát triển sở thích, ước mơ theo cách trẻ muốn.
“Con không làm hết bài tập về nhà hôm nay thì về sau không được xem TV hay chơi đồ chơi nữa nhé!”
Bố mẹ nào cũng muốn con mình đạt điểm cao, đạt thành tích học tập tốt, nên khi trẻ bị điểm kém thường sẽ bị tỏ thái độ không hài lòng.
Các nhà tâm lý chỉ ra rằng những trẻ chịu áp lực học tập và yêu cầu phải học giỏi từ bố mẹ thường có xu hướng sống khép mình.
Đồng thời, trẻ sống với môi trường mà bản thân bị chê bai trong một thời gian dài, điều đó sẽ làm giảm sự tự tin, dễ trở nên rụt rè.
Lúc này, trẻ sẽ không còn hào hứng chia sẻ những tâm tư, cảm xúc hay thắc mắc của mình cho thầy cô, cha mẹ. Dần dần sẽ tạo ra khoảng cách giữa bố mẹ và con cái, khiến tình cảm gia đình bị ảnh hưởng.
Thực tế, không phải đứa trẻ nào cũng có thể đạt được kỳ vọng mà bố mẹ mong muốn. Điều quan trọng là ba mẹ phải tôn trọng sở trường và sở đoản của trẻ để từ đó định hướng tốt nhất cho con cái.